Hôn Nhân Khó Đoán

Lấy ck xong mới thấm câu trên đời không có người đàn ông nào tốt hết. Nếu tránh được không rượu chè hút sách, vô tình vô tâm thì cũng cờ bạc gái gú, bạc tình bạc nghĩa. Nhẹ lắm thì cũng làm biếng, ở dơ, mê game, mê la cà quán xá … Tức là phải có một thứ họ mê, họ đổ đốn, không thể nào khác đi được bởi vì nếu không vậy thì chắc không phải đàn ông hoặc chắc thuộc 0.000…1% nhóm cực kỳ hiếm của dân số thế giới, còn hiếm hơn cả hoá thạch khủng long nữa, mà giả sử có người đàn ông tốt toàn vẹn như vậy thì có nằm mơ cả đời cũng chả có thấy được … cái lưng nói gì đến cái mặt.

Nhiều người bảo ck ngoan, ck thương, ck biết nghe lời, chia sẻ, cảm thông các thể loại thì mình nghĩ chắc là dạng shinkon (mới cưới) chưa trải qua sống gió, đau thương của cuộc sống hôn nhân. Năm năm khác mười năm, mười năm khác với hai mươi năm… Giờ ai hỏi có hạnh phúc hay không? Thì cũng không biết đường trả lời hoặc không dám trả lời. Mặc dù ck nằm kế bên mỗi ngày, ra vào đụng mặt rầm rầm nhưng không biết ngày mai sẽ ra sao, có cãi nhau sập nhà hay vì một vấn đề bạo lực nào đó mà “gọi cảnh sát” đến để phân xử hay không nữa. Câu hỏi đó phải đợi đến khi hôn nhân hết thời hạn mới trả lời chính xác được.

Con người là động vật cấp cao, nên có nhiều cảm xúc mà các loài cấp thấp không có, điển hình là cảm giác buồn chán mà đàn ông lại thường dễ chán hơn phụ nữ nên mới sinh ra đủ thứ trò để tiêu khiển và đến một lúc nào đó bỏ luôn cả vk để đi theo người phụ nữ khác cũng vì cái chữ chán này. Tài giỏi xinh đẹp, thông minh hay khéo léo gì không liên quan, chán thì là chán, là sinh tật bậy bạ.

Tuổi thọ của một cuộc hôn nhân mặc định là một đời một kiếp, nhưng có mấy ai giữ được toàn vẹn đến phút cuối cùng nhỉ, yêu nhau như ngày đầu, nghe thấy giống tiểu thuyết ngôn tình hay phim tình cảm sướt mướt. Cảm giác giống như vừa kết hôn xong là tình yêu hấp hối, sau khi sản xuất 1, 2 mặt con là chết queo luôn. Nói vậy không có nghĩa là phê phán hôn nhân, hôn nhân ngoài tình yêu còn là trách nhiệm và nghĩa vụ với gia đình, xã hội và rộng ra là nhân loại. Ông bà bố mẹ sống “cũng răng long đầu bạc” đấy, thời đại của họ có hận có ghét cũng chả thấy ly thân ly hôn gì ráo vì đa phần họ sống vì trách nhiệm vì tình vì nghĩa chứ hôn nhân chưa bao giờ là nơi dung dưỡng tình yêu.

Nên mới nói hôn nhân giống như một ngôi nhà mới mà bản thân vừa bước vào là biết trước được tương lai nó sẽ bị hạ giá đến gần như mất trắng giá trị vốn có. Vì thế nếu không có phòng bị cho hậu vận, cứ nghĩ mọi thứ cứ như vậy thì sẽ trở tay không kịp. Đời người chỉ có tình cảm huyết thống là không thể thay đổi còn lại tất cả đều vạn biến, được rồi lại mất, hạnh phúc rồi khổ đau luôn song hành cùng nhau. Nếu bạn vượt ra khỏi phạm trừu này thì nói theo tâm linh là phúc phần nhà bạn quá lớn, nên tất cả khổ đau của cuộc đời vô thường này không tấn công được bạn.

Đồng ý cuộc đời là phải sống cho hiện tại, cố gắng thoải mái tận hưởng những gì mình có bớt đi nỗi lo không cần thiết (vì nếu mà là số thì có chạy đằng trời), chỉ là bớt tin tưởng vào một cái gì đó quá tuyệt đối, bớt ngôn tình hoá cuộc sống lứa đôi, phải biết phòng bị cho mình một chút vốn liến (tiền bạc cũng được, kiến thức cũng được, con cái cũng được …) để khi có bất trắc xảy ra thì còn biết đường mà chạy.